Đỗ Hồng

Từ Giã Nhọc Nhằn



Thôi từ giã chiếc đồng hồ báo thức
Cùng mặt trời ngủ nướng giữa mùa đông
Nghe chim ca chào buổi sáng mênh mông
Đời còn lại những ngày vui nhàn hạ

Thôi từ giã dòng xe đông vội vã
Con đường dài đến sở tuyết mưa giăng
Bàn ghế im chồng chất những nhọc nhằn
Đời chen chúc trên lối mòn danh lợi

Thôi từ giã khung thời gian mòn mỏi
Ta bước ra rũ sạch nợ tang bồng
Quên âu lo trong trí chạy lòng vòng
Nghiêng vai trút ưu phiền vào dĩ vãng

Thôi từ giã khoản tiền lương giữa tháng
Còn trái tim ta tiêu hết cuộc đời
Thế giới này chân nhẹ bước rong chơi
Rượu sẽ rót thành dòng thơ tri kỷ

Thôi từ giã khung màn hình vô vị
Phím chữ buồn chờ gõ nhịp gian lao
Nửa giờ ăn ngắn ngủi tựa chiêm bao
Nay cuộc sống mọi ngày đều như lễ

Thôi từ giã những chiều tan sở trễ
Em lạc vào nhịp sống chẳng đường ra
Ta chờ em nghe xuân mới cũng già
Lòng lo nghĩ tới bao điều nguy khốn

Thôi từ giã cuộc chạy đua bề bộn
Giờ ta ngồi cùng bè bạn thâu đêm
Đời nghỉ chân cho rượu uống môi mềm
Cho ngây ngất tháng ngày vui còn lại
Đỗ Hồng

Được bạn: Nguyệt Hạ đưa lên
vào ngày: 20 tháng 1 năm 2018

Bình luận về Bài thơ "Từ Giã Nhọc Nhằn"